Chị P.T.B. 37 tuổi và mẹ 65 tuổi cùng nằm chung một phòng ở khoa Nội tiết – Đái tháo đường để điều trị vì bệnh tiểu đường đã có biến chứng bàn chân. Nhìn lại chân mình và chân mẹ (nằm giường cạnh bên) vừa bị cắt cụt do tiểu đường, chị B. khóc: “Gia đình có 7 người bị tiểu đường, gồm 5 mẹ con chị, các dì, các cậu, chưa tính bà ngoại đã mất cũng do biến chứng tiểu đường. Không ngờ bệnh tiểu đường quá đáng sợ, qua một đêm khiến mẹ đã tàn phế.”
Được cho biết mẹ của chị B. lúc nhập viện thì tình trạng hoại tử bàn chân đã lan rộng, các mạch máu nhỏ hư hỏng nặng, không đáp ứng điều trị, bắt buộc phải cắt cụt bàn chân để phòng nhiễm trùng lan rộng.
Mẹ chị B. bị tiểu đường hơn 15 năm và là người đầu tiên trong gia đình bị cắt cụt chân do biến chứng tiểu đường. Còn chị và các em trong nhà phát hiện tiểu đường nhưng không điều trị vì nghĩ bệnh không nguy hiểm. Chị B. nhập viện trong tình trạng chân trái sưng phù, đau nhức, nhiễm trùng nặng, không đi được, sốt cao do biến chứng bàn chân tiểu đường. May mắn thay, sau nhiều ngày nỗ lực điều trị tích cực, truyền kháng sinh, rạch dẫn lưu mủ, cắt lọc các mô hoại tử, đặt hút áp lực âm giúp vết thương nhanh lành. Đồng thời, chị được tiêm insulin, kết hợp thuốc uống điều trị tiểu đường, thuốc thần kinh, giảm mỡ máu để khắc phục tình trạng biến chứng thần kinh, tổn thương mạch máu nuôi chân. Sau 1 tuần chăm sóc, vết thương đã đủ điều kiện xuất viện. Chị B. hết sốt, đau nhức, chân giảm châm chích, bác sĩ đã giữ lại được bàn chân cho chị B. Bác sĩ cho biết nếu nhập viện trễ hơn chị có thể phải cắt cụt chân giống mẹ.